Hiển thị các bài đăng có nhãn Chuyện Minh Họa Lời Chúa. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Chuyện Minh Họa Lời Chúa. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 19 tháng 4, 2012

Cuộc Trò Chuyện Với Chúa

20 comments

Sáng nay, trò chuyện, tai họa, không nổi giận, Chúa ở đâu
Tôi: "Lạy Chúa, con có thể hỏi Ngài 1 câu được không?"

Chúa: "Tất nhiên."

Tôi: "Ngài phải hứa là không nổi giận?"

Chúa: "Ta hứa."

Tôi: "Tại sao Ngài lại để quá nhiều thứ tồi tệ xảy ra với con ngày hôm nay?"

Chúa: "Chính xác là con muốn nói điều gì?"

Tôi: "Sáng nay khi đi làm xe thì chết máy."

Chúa: Okay.

Tôi: "Vào bữa trưa, họ làm sai món sandwith của con và con phải chờ rất lâu cho món khác."

Chúa: Huummm.

Tôi: "Trên đường về nhà, ngay khi con vừa bắt máy điện thoại di động thì nó hư."

Chúa: "Ta biết."

Tôi: "Và trên tất cả mọi thứ, khi con về đến nhà, chỉ muốn thả mình vào cái máy massage chân mới mua để thư giãn. Vậy mà nó cũng hư nốt! Mọi thứ dường như chống đối lại con ngày hôm nay. Tại sao Ngài lại đối xử với con như vậy!"

Chúa: "Ta đã không cho xe của con nổ máy vì có 1 tài xế đang say xỉn đợi con ở cuối con đường nếu như con đi qua."

Tôi: (xấu hổ)

Chúa: "Người đàn ông làm sandwitch hôm nay đã bị bệnh và ta đã không muốn con bị lây bệnh. Tất nhiên, ta cũng biết là con sẽ bị trễ việc vì điều đó."

Tôi: "Okay"

Chúa: "Điện thoại của con bị hư là tại vì người gọi con khi ấy sẽ gây ra một cuộc cãi vã không đáng có và như thế thì rất dễ gây ra tai nạn."

Tôi (nhẹ nhàng lại): "Con hiểu…"

Chúa: "À..còn về cái máy massage chân, nó có một điểm yếu là nó sẽ làm ngắt toàn bộ nguồn điện trong nhà của con. Ta không nghĩ là con muốn ở một mình ở trong bóng đêm, đúng không?"

Tôi: "Dạ, con xin lỗi"

Chúa: "Đừng xin lỗi, chỉ cần học cách tin vào Ta thôi vè tất cả điều tốt đẹp lẫn xấu."

Tôi: "Con sẽ tin Ngài."

Chúa: "Và phải tin rằng, kế hoạch của ta dành cho con luôn luôn tốt hơn kế hoạch của con."

Tôi: "Con sẽ làm như vậy. Và con thực sự cám ơn Ngài vì tất cả những gì Ngài đã làm cho con ngày hôm nay."

Chúa: "Đừng khách sáo, con của Ta. Chỉ là một trong rất nhiều ngày làm việc của Ta thôi…và Ta thì rất thích chăm non những đứa con của mình."

Bạn có suy nghĩ gì từ câu chuyện này không?
Read more...

Thứ Năm, 12 tháng 4, 2012

Biển Chỉ Đường

0 comments
Biển Chỉ Đường, con duong, nhan ra
Một thiếu niên đi xem đấu bóng với cha sở, nói với cha rằng anh không thích vâng phục. Anh nói : ”Thưa cha, con rất ghét ai bảo phải thế này, thế nọ. Không có tự do trong việc này”.


Cha sở không nói một lời. Liền sau đó, họ gặp một biển chỉ đường chỉ hướng đi tới sân chơi. Cha sở làm như không thấy. Cậu bé la lên : “Chúng ta đi sai đường ! Thưa cha, cha không thấy dấu đằng kia à !”.

Cha sở bình tĩnh trả lời : “cha thấy chứ, nhưng cha nghĩ đường này xem ra tốt hơn, và cha ghét bị chỉ bảo đi đường này đường kia bởi một biển chỉ đường cũ kỹ. Nó không cho cha tự do hành động”.

Cậu bé nhận ra bài học, và họ vòng trở lại đi vào hướng sân chơi.


Sưu tầm
Read more...

Thiên Đàng Là Của Con

0 comments

Một cô gái bị cám dỗ rất nặng nề về sự tuyệt vọng. Với những tội lỗi của mình, cô nghĩ rằng cô đã có chỗ trong Hỏa ngục đời đời, không còn hy vọng gì được Thiên Chúa yêu thương và hưởng phúc Thiên đàng nữa. Ngày kia, thánh Philipphê Mesi đến thăm cô. Sau khi nghe cô thổ lộ tâm hồn, thánh nhân nói:


- Thật là tai hại, con gái yêu của ta, khi con tin rằng con đã được dành cho lửa đời đời, Thiên đàng mới là của con.

Cô gái tội nghiệp nức nở thưa:

- Cha ơi, con không thể tin được điều ấy.

- Đó là vì con khờ dại. Cha sẽ chứng minh cho con thấy. Chúa Giêsu đã chịu chết cho ai?
Cô gái đáp:

- Cho người tội lỗi.

- Đúng lắm, thế bây giờ con nghĩ con là một vị thánh sao?

Cô gái vừa khóc vừa trả lời:

- Không, con là một kẻ đầy tội lỗi.

- Như vậy, chính vì con mà Chúa Giêsu đã chết, và chắc chắn Chúa chết là để cho con được vào Thiên đàng. Vậy thì Thiên đàng là của con, bởi con đã gớm ghét tội lỗi, con đừng nghi ngờ chi nữa.

Những lời của thánh Philipphê Mesi bắt đầu thấm vào tâm hồn cô gái. Và từ lúc ấy, lời nói “Thiên đàng là của con” đã không ngừng an ủi cô và khiến cô không còn mất lòng tin tưởng vào tình yêu thương vô biên của Thiên Chúa nữa.

“Nếu vì lỗi lầm mà bạn có nhiều lý do để sợ chết bao nhiêu, thì bạn lại càng có hy vọng được sống muôn đời bấy nhiêu nhờ công nghiệp của Chúa Giêsu, công nghiệp ấy có thể cứu bạn mạnh hơn cả ngàn vạn lần tội lỗi làm cho bạn hư đi. Như thế với lòng tin tưởng, chúng ta hãy chạy đến ngai tòa ân sủng để được hưởng lòng khoan dung. Ngai tòa ấy chính là thập giá, nơi Chúa Giêsu ngự như trên một ngai vàng, để ban phát lòng nhân từ cho bất cứ ai chạy đến với Ngài” (thánh Anphongsô).

SƯU TẦM

Read more...

Thứ Sáu, 6 tháng 4, 2012

Học Bạ Chúa Giêsu

0 comments

Học Bạ Chúa Jesus, đi học
Cậu Giêsu, học sinh trường Nazaret, đem học bạ về nhà. Thật tình mà nói, kết quả không mấy tốt. Mẹ cậu biết thế nhưng không nói gì, bà chỉ ghi nhớ mọi sự trong lòng mà suy đi nghĩ lại. Nhưng điều gay do nhất bây giờ là phải trình học bạ này cho ông Giu-se.


Người gửi: Trường Simêôn tại Nazaret
Ngưòi nhận: Ông Bà Giuse và Maria
Nội dung: Học bạ của Giêsu

Toán học: Hầu như chẳng làm được bài toán nào, ngoại trừ nhân bánh và cá lên nhiều lần. Không biết làm toán cộng: cậu khẳng định rằng mình cộng với Cha thành một.

Tập Viết: Không bao giờ mang tập vở bút viết đến lớp, đành phải viết trên cát.

Địa Lý: Không có khái niệm về phương hướng. Cậu khẳng định rằng chỉ có mỗi một con đường để về nhà Cha thôi.

Hóa Học : Không chịu làm các bài tập thí nghiệm, cứ hễ thầy giáo quay lưng đi chỗ khác, là y như rằng lấy nước hóa thành rượu để làm trò vui cho các bạn học.

Thể Dục: Thay vì học bơi như mọi người, lại chỉ biểu diễn đi trên mặt nước.

Luận Thuyết: Khó có thể nói năng rõ ràng, nói gì cũng bằng dụ ngôn.

Trật Tự: Đã đánh mất mọi thứ đồ đạc, rồi tuyên bố xoành xoạch rằng mình chẳng có được một viên đá gối đầu!

Hạnh Kiểm: Có khuynh hướng thích giao du trò chuyện với kẻ lạ, bọn nghèo, hạ cấp và cánh phụ nữ trắc nết.

Đọc xong học bạ, ông Giu-se tự nhủ rằng tình trạng này không được kéo dài thêm, mà cần phải có biện pháp cứng rắn: “Này, Giêsu, đã vậy thì kỳ Phục Sinh này con đành phải vác thánh giá thôi!”

Chắc là Chúa Giêsu đang cười khi đọc đến bài này nhỉ! Ngài bảo gì?

Ối trời, Cha Giuse ơi, ngày xưa, con học hành khá hơn nhiều đó chứ! Thế mà giờ lũ trẻ cứ phiên phiến ra như thế! Con chỉ còn một viên đá gối đầu thật, nhưng đâu phải là con vứt đi các vật dụng, mà là con cho nhà hàng xóm đó chứ.

Khi Mẹ Maria may cho con áo mới mặc vào mùa xuân. Con thích lắm, nhưng sáng nay, con đi dạo chơi quanh làng, thấy cậu bé ở cuối xóm, mặc bộ quần áo rách bươm, con nghĩ đồ đạc của con còn nhiều, tốt hơn của bạn ấy, thế nên, về nhà, con gói ghém và tặng bạn ấy. Lần trước, đôi dép mới Cha cho con cũng thế. Cha thường dạy, chia sẻ như thế là rất tốt phải không Cha?

Con không bao giờ phân biệt kẻ nghèo, người giàu. Con thích giao tiếp với những người bị khinh bỉ, bỏ rơi.

Nhiều người nghĩ con là người điên, nhưng cha biết con rất tỉnh táo, phải không cha? Và cha vui vì điều đó. Cha luôn dạy con phải biết yêu thương mà.

Bây giờ con buồn ngủ rồi, chúc Cha ngủ ngon. Ngày mai, con sẽ nói tiếp cho các bạn ấy hiểu, con đã học hành như thế nào, cha nhỉ!

Sưu tầm từ facebook Giới Trẻ Thuận Phát
Read more...

Thứ Tư, 4 tháng 4, 2012

Thang Máy Đưa Lên Đỉnh Thánh Thiện

0 comments

TERAXA, THÁNH TÊ RÊ XA, HÀI ĐỒNG GIÊ SU
Cuối năm 1894, thánh nữ Têrêsa Hài Đồng Giêsu suy nghĩ về hơn 6 năm trở thành đan sĩ Cát Minh, chị đã đau khổ nhiều, đã phấn đấu nhiều mà không từ bỏ lòng ước ao nên thánh. Nhưng khi tự sánh mình với các vị thánh lớn như thánh Phaolô, thánh Augustinô, thánh Têrêsa Avila, do những hy sinh hãm mình, những tài năng và nhân đức, các ngài là những vĩ nhân, các ngài là những ngọn núi cao không thể leo nổi. Còn chị, chị chỉ là hạt cát tầm thường chẳng ai biết đến, chị ý thức về hố sâu ngăn cách giữa chị và các ngài. Chị đã chẳng hay rơi vào những lầm lỗi? Đã chẳng hay ngủ gật lúc đọc kinh đấy ư? Sự thánh thiện, trái với những gì chị đã suy nghĩ trong thời gian nhà Tập, xem ra thực sự không có thể.

Sau kinh nghiệm không thể tránh này, bao nhiêu người nam nữ đã chấp nhận cuộc sống tầm thường. Nhưng Têrêsa quyết tâm không bao giờ ngã lòng vì Thiên Chúa không bao giờ khơi lên những ước nguyện mà không thể thỏa mãn được. Lâu nay chị đã kinh nghiệm rằng những nỗ lực theo ý riêng là hão huyền, và không thể nên thánh được do sức phàm nhân. Chị phải chấp nhận con người thực của mình, với tất cả khuyết điểm của mình. Cha Prou đã chỉ cho chị con đường nhỏ, nhưng cha Pichon lại không sẵn sàng giúp đỡ chị tìm hiểu, các nữ đan sĩ cũng không giúp chị vì họ cho rằng con đường mới lạ này nguy hiểm.

Cuối thể kỷ XIX, khoa học phát triển rực rỡ, các phát minh lần lượt ra đời nào là điện lực, điện thoại, xe hơi, nhiếp ảnh, các loại máy móc... Trong chuyến đi sang Ý năm 1887, chị Têrêsa rất thích đi thang máy. Chỉ trong chốc lát, thang máy đã đưa người ta lên tới đỉnh tòa nhà. Liệu chẳng có phương thế nào tương tự thang máy để đưa người ta tới đỉnh thánh thiện ư? Nếu chị chết sớm, chị sẽ hoàn tất được gì trong cuộc sống của mình?

Trong hành lý nhập tu của chị Céline, chị ruột của Têrêsa, có một số tập vở mà Céline đã ghi chép những đoạn Kinh Thánh từ quyển Kinh Thánh ở nhà cậu Isidore. Têrêsa không có Cựu ước, chị mượn những quyển tập đó và đọc cách say mê. Một hôm, chị đọc đến câu: “Hỡi người bé nhỏ, hãy đến với Ta” (Cn 9,4). Hay quá, chị là người bé nhỏ ấy. Và Têrêsa đã tự hỏi Thiên Chúa sẽ làm gì cho kẻ bé nhỏ ngây thơ đến với Ngài với lòng tin tưởng? Lời giải đáp cho chị qua sấm ngôn Isaia:
“Các ngươi sẽ được ẵm vào lòng, được nâng niu trên đầu gối. Như mẹ hiền ấp ủ con thơ, Ta sẽ an ủi các ngươi như vậy” (Is 66,12-13).

Chị Têrêsa ngây ngất vì sung sướng, đây là chiếc thang máy mà chị đã tìm kiếm bấy lâu nay. Chúa Giêsu sẽ bế chị lên những đỉnh núi thánh thiện và chị đã khám phá ra một chân lý khác: muốn được Chúa Giêsu bồng bế, thì không những ta phải sống bé nhỏ, mà còn phải trở nên bé nhỏ nữa. Sự đảo nghịch thật là toàn diện, hoàn toàn phù hợp với sự nghịch lý của Tin Mừng. Tâm hồn chị hân hoan dâng lên Chúa lời tri ân:

- Ôi lạy Thiên Chúa, Chúa đã vượt trên tất cả mọi điều con khát vọng, và con muốn hát ca lòng nhân lành Ngài.
Sự bé nhỏ của Têrêsa, sự bất lực của chị đã trở thành căn nguyên khiến chị vui mừng. Bởi lẽ đó là cơ sở mà Tình Yêu Thương Xót có thể biểu hiện.

Kể từ hôm ấy, Têrêsa thường ký tên ở thư là “Têrêsa nhỏ”. Sự khám phá về con đường nhỏ này sẽ làm tăng tốc những bước tiến khổng lồ trên con đường thánh thiện. Vì điều con người không thể làm được, thì Thiên Chúa có khả năng thực hiện, chỉ cần phó thác hoàn toàn cho người Cha nhân lành này. Chị Têrêsa ngày càng minh chứng chân lý về con đường tin tưởng và yêu mến trong cuộc sống hằng ngày của mình.


Sưu tầm
Read more...

Thứ Ba, 3 tháng 4, 2012

Chúa Bị Kết Án

1 comments

PHUC SINH, CHÚA PHỤC SINH, GIÊ SU PHỤC SINH
" Này, anh phạm nhân kia ! Anh bị tố cáo về tội kích động người ta vi phạm Lề Luật, chà đạp các truyền thống và tập tục của đạo thánh. Anh tự bào chữa thế nào đây? ” – Vị Thẩm Phán tòa điều tra hỏi .
- Thưa ngài, tôi có tội.
- Anh thường xuyên la cà với bọn ngoại giáo, đĩ điếm, bọn tội lỗi công khai, bọn thu thuế, và bọn ngoại xâm, nói tóm lại, anh giao du với những người bị tuyệt thông. Anh tự bào chữa thế nào đây?
- Thưa ngài, tôi có tội.
- Còn nữa, anh bị tố cáo về tội chất vấn và sửa đổi những nguyên lí cơ bản và thánh thiêng của giáo lý đức tin. Anh tự bào chữa thế nào đây?
- Thưa ngài, tôi có tội.
- Ah ! Mà này, tên anh là gì?
- Dạ, Giêsu Kitô, thưa ngài.

Sưu tầm
Read more...

Thứ Hai, 2 tháng 4, 2012

Sự Quan Phòng Của Thiên Chúa

1 comments

Chúng ta phải tin rằng Thiên Chúa thiện hảo
và quyền năng đến độ có thể biến sự bất hạnh ấy thành
khởi điểm của một hồng ân cao cả hơn.

QUAN PHÒNG, THIÊN CHUA, HỒNG ÂN
Người Do Thái thường nói đến sự Quan Phòng của Thiên Chúa bằng mẩu chuyện như sau: Có hai người bộ hành đi lên đường đi đến một phương xa. Họ dùng một con lừa để chuyên chở hành lý. Ðể cho con lừa có bạn, họ mang theo một chú gà cồ. Và đêm đến họ đốt đuốc để soi đường.

Một người bộ hành là một tín hữu rất đạo đức. Trên miệng ông lúc nào cũng có câu nói: "Thiên Chúa là Ðấng tốt lành trong tất cả mọi sự". Người bạn đồng hành của ông thì lại là một người rất cứng lòng tin. Ông rất bực mình mỗi khi ông nghe người bạn ông thốt lên những lời ca tụng lòng thiện hảo của Thiên Chúa. Lên đường chừng vài phút đồng hồ, ông đã cảnh cáo người bạn có lòng tin như sau: "Rồi đây anh sẽ thấy anh tin Chúa đến độ nào".

Trước khi mặt trời lặn, họ đến một ngôi làng nhỏ. Họ tìm một nơi để qua đêm. Họ gõ cửa khắp nơi, nhưng không có ai đón tiếp họ. Cuối cùng họ đành phải ra khỏi làng và tìm đến bìa rừng để qua đêm. Trong cảnh màn trời chiếu đất, người bạn cứng lòng tin mới thốt lên: "Nào, Chúa của anh có tốt không?". Người bạn đồng hành luôn tin tưởng ở Chúa quan phòng bình tĩnh đáp lại: "Ðây là chỗ tốt nhất Chúa dành cho chúng ta ngủ qua đêm này". Ðêm đó, họ nằm ngủ dưới một gốc cây lớn nằm sát bìa rừng. Họ cột chú lừa vào một gốc cây gần đó. Họ chưa kịp đốt lên ngọn đuốc thì một tiếng mạnh từ xa vang lại. Thì ra, chỉ trong chớp nhoáng, một chú sư tử đã đến cắn xé con lừa và mang đi. Vừa thương tiếc cho chú lừa, vừa lo sợ cho thân phận của mình, hai người bộ hành chỉ còn biết leo lên cây để tránh tai họa.

Vừa tức giận, vừa mỉa mai, người bạn cứng lòng tin mới thốt lên: "Nào, Chúa của anh còn tốt nữa không?". Người tín hữu ngoan đạo dõng dạc tuyên bố: "Nếu con sư tử không bắt gặp con lừa trước, thì chắc chắn nó đã bổ nhào trên chúng ta rồi. Chúa là Ðấng tốt lành".

Một vài phút sau, con gà cồ bỗng kêu la thất thanh. Hai người bộ hành mới trèo cao hơn. Họ nhận ra con gà cồ đang nằm trong nanh vuốt của một chú mèo rừng. Người bạn cứng lòng tin chưa kịp thốt ra một lời cay đắng nào, thì người tín hữu ngoan đạo đã chúc tụng như sau: "Tiếng kêu thất thanh của con gà cồ lại một lần nữa giúp chúng ta thoát nguy hiểm. Cám ơn Chúa là Ðấng tốt lành".

Họa vô đơn chí. Chỉ vài phút sau đó, một cơn gió mạnh ùa đến, ngọn đuốc bỗng tắt ngụm đưa hai người vào trong cảnh tối tăm ghê rợn. Lần này con người cứng lòng tin lại lên tiếng mỉa mai như sau: "Xem chừng như Chúa của anh làm việc phụ trội trong đêm nay". Lần này, người tín hữu ngoan đạo chỉ biết giữ thing lặng.

Sáng hôm sau, hai người mon men trở lại làng để mua thức ăn. Họ mới hay biết rằng đêm hôm đó một băng cướp đã vào làng và họ đã vơ vét tất cả tài sản của dân làng. Nhìn cảnh tượng hoang tàn của ngôi làng và nhìn lại sự toàn vẹn của mình, người tín hữu ngoan đạo mới đắc thắng giải thích cho người bạn như sau: "Anh đã chứng kiến từ đầu đến cuối. Giá như đêm hôm qua, chúng ta thuê được một chỗ trọ trong làng, thì có lẽ chúng ta cũng không thoát khỏi tay của bọn cướp. Nếu cơn gió lớn không làm tắt ngọn đuốc của chúng ta, thì hẳn bọn chúng đã nhìn thấy chúng ta. Bạn thấy chưa, trong tất cả mọi sự, Thiên Chúa là Ðấng thiện hảo". 
****
Tin ở Thiên Chúa quan phòng không có nghĩa là bảo rằng tất cả mọi tai họa rủi ro xảy đến trong cuộc sống đều do Chúa gửi đến, nhưng có nghĩa là, khi đứng trước một bất hạnh mà mình không thể tránh khỏi, chúng ta phải tin rằng Thiên Chúa thiện hảo và quyền năng đến độ có thể biến sự bất hạnh ấy thành khởi điểm của một hồng ân cao cả hơn.

Trong ánh sáng Phục Sinh của Ðức Kitô, chúng ta được mời gọi để nhìn vào biến cố trong cuộc sống bằng cái nhìn lạc quan và tin tưởng ấy. Cái chết ô nhục của Ðức Kitô trên thập giá quả là một bất hạnh và là một tội ác, nhưng Thiên Chúa quyền năng và yêu thương đã biến thành khởi điểm của nguồn ơn cứu thoát.

Giữa muôn nghìn thử thách và đớn đau của cuộc sống, chúng ta hãy tin tưởng rằng Thiên Chúa đang dành cho chúng ta một ân huệ cao cả hơn ngoài sự chờ đợi của chúng ta. Chúng ta hãy xưng tụng tình yêu quan phòng của Ngài.
 Sưu tầm
Read more...

Con La Đói Chê Của Ăn, Quỳ Lạy Mình Thánh Chúa

0 comments
MINH MAU, MINH THANH, CHUA GIESU, MÌNH MÁU CHÚA, THIT TA, MAU TA
Tại thành phố Bourges, có một tín đồ Do Thái tên là Giacaria Guillard. Ông không chấp nhận một số tín điều của Giáo hội Công giáo, và ông nghĩ rằng đó là những điều Giáo hội áp đặt trên các Kitô Hữu. Ông cương quyết không bao giờ cúi đầu trước những áp đặt như thế. Ví như bí tích Thánh Thể, ông cho rằng đó là chuyện hoang đường, Thiên Chúa cao sang quyền phép vô cùng mà lại ngự trong tấm bánh nhỏ xíu tầm thường ư? Kẻ học thức không thể tin một trò lừa đảo như thế.

Một lần kia, thánh Antôn Pađua linh mục đến rao giảng tại thành phố Bourges, ông Giacaria vì tò mò và vì bạn bè lôi kéo, ông len lỏi vào đám đông đang tụ tập ngoài quảng trường để nghe giảng. Sự thánh thiện, kiến thức và sức thuyết phục của vị linh mục này đã lay động phần nào chủ thuyết hoài nghi của ông.

Cha Antôn Pađua đã thao thao bất tuyệt về bí tích Thánh Thể suốt hai giờ đồng hồ. Cuối bài giảng, cha kêu gọi mọi người hãy tin tưởng trọn vẹn vào bí tích Thánh Thể, mặc dù ông Giacaria rất khâm phục lý lẽ của cha Antôn, nhưng ông vẫn hoài nghi: chẳng lẽ ông linh mục này chỉ cần cầm lấy mẩu bánh, cúi xuống và đọc: “Này là mình Ta” thì bánh trở nên Đức Giêsu Kitô, trở nên Thiên Chúa sao?

Ngày hôm sau, ông Giacaria cưỡi con la mẹ đi ngang qua nhà thờ thánh Phêrô thì gặp cha Antôn. Ông liền nhảy xuống đất để nói chuyện với cha:

- Hôm qua, tôi rất thú vị khi được nghe cha giảng. Tôi đến không phải để xin trở về đạo Công Giáo đâu, cha đừng lầm. Cha giảng về cái gọi là bí tích Thánh Thể quả thật rất là phi thường. Theo lời cha, thì cha có thể làm cho Đức Giêsu Kitô hiện diện trong Thánh Thể. Tôi không tin đã đành, song tôi nhận thấy cha hơi lạm dụng lòng dễ tin của người dân tốt bụng… Dù sao, tôi dám quả quyết tôi sẽ tin, nếu tôi thấy Đức Giêsu trong đó.

Cha Antôn dịu dàng lắng nghe. Bỗng cha trở nên nghiêm nghị… trầm ngâm… rồi cha nói:

- Này ông Giacaria, nếu như Đức Kitô hiện diện trong bí tích Thánh Thể làm phép lạ cho ông thấy sự hiện diện của Người, ông sẽ tin chứ?
- Tất nhiên, nhưng phải là phép lạ tỏ tường đấy!
- Được, con la mẹ kia của ông phải không? Chị ta thích lúa mạch chứ?
- Còn phải nói, ngay cả khi bụng no tròn, hễ trông thấy lúa mạch là chị ta nhảy bổ vào ngay. Chị ta tham ăn đến điên dại…
- Thế thì càng hay, từ bây giờ, ông hãy bỏ đói chị ta trong hai ngày, sau đó dẫn tới quảng trường kia. Tôi sẽ kiệu Mình Thánh Chúa đến đó. Rồi ta sẽ đặt trước mõm chị la một thúng lúa mạch. Nếu chị không thèm ăn lúa mạch mà quỳ gối trước Mình Thánh Chúa thì ông tính sao?
- Hay đấy! Nếu thế, tôi sẽ tin… (ông cười nức nẻ). Nhưng lẽ nào chị la lại chê lúa mạch, chuyện lạ thường đấy cha ạ.
- Cứ thử xem sao. Hôm nay thứ hai, chúng ta sẽ gặp lại nhau vào sáng thứ năm. Tạm biệt ông.

Sáng thứ năm, dân chúng tụ tập tại quảng trường rất đông, cả các vùng lân cận cũng đến. Vì lẽ ông Giacaria loan tin khắp nơi, ở đâu người ta cũng bàn tán chuyện thách thức giữa ông và cha Antôn.

Ông Giacaria xồng xệch kéo con la tới. Tội nghiệp con vật bị bịt mõm, lại bị bỏ đói đã hơn hai ngày làm sao đi nổi. Bấy giờ dân chúng la hét om sòm. Ông đi nhanh đấy, coi chừng con vật chết mất, ông tính quyên tiền mua con khác chứ… Ông khéo lo! Người Do Thái lúc nào mà túi chẳng đầy tiền. Này ông Giacaria hãy vững tâm. Làm gì có chuyện la trở thành lừa được.

Lúc đó, cánh cửa nhà thờ thánh Phêrô mở ra. Một đoàn lễ sinh tay cầm nến sáng tiến ra. Cuối đoàn, một chú giúp lễ rung chuông liên hồi. Tiếp đến, một đoàn linh mục cùng với cha Antôn kiệu Mình Thánh Chúa đi ra.


Bầu khí im lặng bao trùm đám đông. Nhưng trong lồng ngực mỗi người con tim lại đang dồn dập và hồi hộp chờ đợi.

Đoàn rước dừng lại giữa quảng trường. Vài người đem một thúng lúa mạch đặt xuống bên cạnh.

Bấy giờ, cha Antôn cung kính giơ cao hào quang đựng Thánh Thể. Lúc đó, ông Giacaria tháo mõm cho chị la và thả ra. Lạ lùng thay, mặc dù bị bỏ đói đã hơn hai ngày nhưng chị la không nhào tới thúng lúa mạch thơm ngon ngay trước mặt, nhưng tiến về hào quang Thánh Thể, gập hai chân trước, cúi đầu hồi lâu bái lạy Đấng tạo thành vũ trụ.

Toàn dân ngỡ ngàng, hết sức vui mừng và nhiệt liệt tán thưởng. Khắp nơi vang bài ca: “Thánh, chí Thánh. Ngàn trùng chí Thánh”.


Ông Giacaria khóc nức nở, tay đấm ngực, miệng không ngớt lặp đi lặp lại:
- Lạy Chúa tôi, lạy Thiên Chúa của tôi!
Và ông đã xin trở về đạo Công Giáo.


Sưu tầm
Read more...

Chủ Nhật, 1 tháng 4, 2012

Ông Nhà Giàu Và Người Thợ Giày

0 comments
CON DUONG, CAU VONG, NUI, RUNG, NHA GIAU, NHA NGHEO, NGONLUANHO, NGỌN LỬA NHỎ, NGONLUANHO.NET


Có một người thợ giày suốt ngày vui vẻ ca hát. Lúc nào trẻ con trong xóm cũng xúm quanh nghe ông hát.

Đối diện nhà anh là một ông nhà giàu suốt đêm lo đếm tiền, đến sáng mới đi ngủ nhưng cũng không ngủ được vì tiếng hát của anh thợ giày. Một hôm ông nghĩ ra một cách buộc người thợ giày im tiếng hát

Ông mời người thợ giày sang nhà ông và tặng anh một túi đầy những đồng tiền vàng. Anh thợ giày trở về nhà ngời đếm tiền cả ngày. Đám trẻ con nhìn anh, anh sợ chúng biết anh có nhiều tiền nên đuổi chúng đi và đóng cửa lại. Ban đêm anh cứ nhớ tới túi tiền nên không ngủ được, anh ngồi dậy đem túi tiền giấu ở một nơi kín đáo. Sau đó anh nghĩ rằng nơi đó cũng chưa đủ an toàn nên lại ngồi dậy đem dấu nơi khác. Ban ngày lòng anh cũng canh cánh lo sợ.

Thế là anh không còn hát ca gì nữa, cũng không đóng được đôi giày nào nữa. Tệ hại nhất là trẻ con không còn tới chơi với anh. Một thời gian sau anh chịu không nỗi nửa, đem túi vàng trả lại ông nhà giàu. Thế là từ đó trở đi anh lại vui vẻ, hát ca và trẻ con trở lại chơi với anh.

(Willi Hoffsemmer).
Sưu tầm
Read more...

Bóng Tối Và Ánh Sáng

0 comments
BÓNG TỐI VÀ ÁNH SÁNG

ANH SANG, BONG TOI, MAT TROI, TRAI TIM .NGON LUA NHO
Một đêm kia, trên một đường phố vắng vẻ, Bóng Tối ngồi co ro, buồn bã. Từ một xó nọ loé lên một Tia Sáng, rất nhỏ và rất yếu, nhưng là một tia sáng, phát ra từ một cây nến nhỏ mà ai đó đã cắm ở đấy. Một người khách đi qua nhìn thấy cây nến nhỏ và nói  :


- Sao mi lại chiếu sáng trong cái xó kẹt này  ? Thiếu gì chỗ khác, mi đến đó mà chiếu sáng thì  sẽ hữu ích hơn nhiều.

- Tại sao hả, cây nến trả lời. Tôi chiếu sáng bởi vì tôi là cây nến. Tôi có chiếu sáng thì tôi mới là cây nến. Vả lại tôi chiếu sáng đâu phải chỉ để cho người ta thấy mà còn để cho tôi vui, vui vì được làm Tia sáng, vui vì được chiếu sáng.

Bóng Tối nghe thế rất bực bội. Nó nhào tới phủ lên Tia sáng mong làm cho Tia sáng bị tắt. Nhưng chẳng những Tia sáng không tắt, trái lại Bóng Tối còn bị rách nát ra.

(Willi Hoffsuemmer).
Sưu tầm
Read more...

Khi Chúa Giao Việc Làm

0 comments
Nhiều lúc, khi nghe lời kêu gọi của Chúa, chúng ta thường dùng sự khôn ngoan riêng để giải đoán ý muốn của Ngài ...

hoa bồ công anh, nắng mai, lựa chọn, Chúa, không ngoan, ý Chúa
Một người đang ngủ trong phòng, thình lình ánh sáng chói chang vụt đến và Chúa hiện ra.

Chúa nói, Ngài có công việc nhờ người đó làm, và chỉ cho anh ta khối đá khổng lồ trước căn phòng. Chúa bảo anh ta phải cố gắng hết sức đẩy lui khối đá đó.

Anh ta vâng lời, liên tục ngày này qua ngày khác. Trong nhiều năm, tắm mình trong ánh nắng từ lúc mặt trời mọc cho đến lúc lặn, dầm mình trong mưa lạnh, cố sức đẩy khối đá khổng lồ bất động. Mỗi đêm khi trở về phòng với thân thể rã rời và mệt đuối, anh ta cảm thấy rằng mình đã phí cả một ngày vô ích.

Trong lúc anh ta cảm thấy nản lòng, Sa-tan đã đến gieo những ý tưởng xấu vào lòng: “Anh đã cố sức đẩy khối đá đó trong một thời gian khá lâu mà có kết quả gì đâu”. Thế rồi, nó cho rằng công việc đó không thể thực hiện được và sẽ phải thất bại hoàn toàn. Những ý nghĩ đó đã làm anh ta nản lòng và thối chí. Sa-tan lại nói, “Tại sao anh tự làm hại mình vì việc nầy? Chỉ nên làm khi có thì giờ, và làm cho có cũng tốt lắm rồi.” Trước sự cám dỗ đó, anh ta cầu nguyện với Chúa rằng: “Thưa Chúa, tôi đã cố hết sức với một thời gian dài để thực hiện công việc Chúa giao, là đẩy khối đá đó. Nhưng trong suốt thời gian qua, tôi đã không thể xê dịch nó được dù chỉ một ly mà thôi.” Có điều gì sai không ? Tại sao tôi thất bại?

Chúa từ ái đã trả lời rằng: “Con ơi, khi ta yêu cầu và con chấp thuận phục vụ ta trong việc đẩy khối đá, không lần nào ta bảo con phải xê dịch nó. Công việc của con chỉ là đẩy vào nó thôi. Và bây giờ con đến với ta trong mệt mỏi và nghĩ rằng con đã thất bại.Nhưng, có phải đúng như vậy không?  Hãy nhìn lại thân thể của con hiện nay. Đôi tay con rắn chắc với bắp thịt cuồn cuộn, lưng con gân guốc sạm sòi; đôi tay con đã chai cứng vì sức ép thường xuyên, đôi chân con trở nên to lớn và vững chắc. Trải qua thời gian chống cự với khối đá con đã tăng trưởng rất nhiều, và khả năng của con bây giờ vượt quá điều con đã có trước đây. Thật vậy, con đã không di chuyển được khối đá. Nhưng con đã đáp lại lời kêu gọi của Ta. Hỡi con, bây giờ Ta sẽ dời khối đá đó.”
***+***
Nhiều lúc, khi nghe lời kêu gọi của Chúa, chúng ta thường dùng sự khôn ngoan riêng để giải đoán ý muốn của Ngài, trong khi đó  thật ra điều Chúa muốn là sự vâng lời và tin cậy nơi Ngài. Trong toàn ý nghĩa, chúng ta luyện tập đức tin để dời núi, nhưng biết rằng chính Đức Chúa Trời là Đấng ngấm ngầm dời các núi đó...


Sưu tầm bởi Lan Nguyễn

Read more...

Thứ Hai, 26 tháng 3, 2012

Cầu Xin Và Cảm Tạ

1 comments
Một đường dây cho những kẻ cầu xin và một đường dây dành cho những lời cám ơn. Và người ta sẽ thấy một đường điện thoại luôn luôn bận rộn. Trong khi đường dây kia thỉnh thoảng mới được dùng đến như một chuyện ngụ ngôn kia thuật lại như sau:

hoa, nấm, cây nấm, ban mai, giọt sương, long lanh
Hai Thiên thần được sai xuống trần gian, mỗi vị mang theo một chiếc giỏ. Họ chia tay nhau để đi khắp hang cùng ngõ hẻm, đến nhà các người giàu có cũng như những kẻ nghèo khổ, thăm các trẻ em cầu nguyện tại tư gia cũng như tất cả nam phụ lão ấu cầu nguyện tại các nhà thờ.

Sau một thời gian, hai Thiên thần gặp nhau đúng thời điểm đã hẹn để trở về trời. Chiếc giỏ của một thiên thần nặng như chì, còn chiếc giỏ của Thiên Thần kia có vẻ nhẹ như đựng toàn bông gòn.

"Ông mang gì mà nặng thế?", một Thiên Thần hỏi. Thiên Thần mang giỏ nặng trả lời: "Tôi được sai đến để thu nhận tất cả những lời cầu xin của nhân loại. Còn ông, cái giỏ của ông xem ra nhẹ nhàng thế?".

"À, tôi được sai đến để góp nhặt những lời cám ơn Thiên Chúa vì những ơn lành Ngài luôn ban cho họ".

***+***

Sự thật về hai cái cân nặng nhẹ của những lời cầu xin và những lời cám ơn trên cũng được bài Tin Mừng về 10 người phong hủi được Chúa Giêsu chữa lành bệnh thuật lại như sau: Một trong bọn họ thấy mình được làm sạch, bèn quay trở lại lớn tiếng ngợi khen Thiên Chúa, rồi đến sấp mình dưới chân Chúa Giêsu và tạ ơn Người. Mà người ấy lại là người xứ Samaria. Nhưng Chúa Giêsu phán rằng: "Chớ thì không phải cả 10 người được làm sạch sao? Còn 9 người kia đâu? Sao không thấy ai trở lại tôn vinh Thiên Chúa mà chỉ có người ngoại bang này?".

Ðể sống trọn lời Chúa, ước gì cuộc sống chúng ta được diễn ra hằng ngày theo lời khuyên sau đây: Hãy chỗi dậy với tâm hồn thư thái và hãy tạ ơn cho một ngày mới mình được yêu thương.

Sưu tầm
Read more...

Chủ Nhật, 19 tháng 2, 2012

CHIẾC GƯƠNG VÀ CỬA SỔ

0 comments

Có một phú ông tên Hạo Tường luôn cảm thấy trong cuộc sống của mình thiếu thốn một cái gì đó, nên ông quyết định lên đường tìm Thiền sư để thăm hỏi.

Khi gặp Thiền sư: “Thưa ngài! Tôi có rất nhiều tiền, muốn thứ gì thì có thứ đó nhưng lại không cảm thấy vui và hạnh phúc được”. Vị thiền sư mời ông ta đứng trước một cửa sổ được làm bằng kính và hỏi ông thấy được những gì qua ô cửa kính đó. “Dạ, con thấy những đoàn người tất bật, hối hả qua lại trên những con đường, có khi bằng phẳng, có khi gập gềnh, khúc khủyu nữa

Thiền sư chẳng nói gì và mời ông ta đứng trước một chiếc gương soi, hỏi ông thấy gì qua chiếc gương đó. “Con thấy chính mình…”

Thiền sư ôn tồn nói: “Chiếc gương được làm bằng kính, cửa sổ cũng được làm bằng kính, nhưng cửa sổ thì trong suốt nên có thể thấy được bên ngoài, có thể nhìn được người, cảnh vật xung quanh ta nhưng chiếc gương thì phủ một lớp sơn phía sau hoặc một tấm gỗ nên chỉ có thể nhìn được mình mà thôi, khi trong con người mình có thể gỡ bỏ đi lớp sơn hay tấm gỗ kia thì lúc đó con sẽ nhìn thấy người khác, lúc con nhìn thấy người khác con sẽ cảm thấy hạnh phúc với những gì đang có”.

Lời bạt: Bạn có là người hạnh phúc không? hay là người luôn bận rộn với cuộc sống hiện đại này? Hoặc ta cảm nhận cuộc sống mình mỗi ngày một vui hơn? Mỗi ngày chúng ta chạy danh cầu lợi. Ở đâu đó, chúng ta đã có một góc của sự bình yên và hạnh phúc nhưng chưa bao giờ thay đổi góc độ nhìn để dung nạp, tha thứ cho người khác. Chỉ khi nào ta hiểu được hai chữ "dừng bước". Ta đứng lại để tiếp nhận người khác đang tồn tại, họ hiện hữu trong sự tương quan của ta, ta dừng lại để nhìn, để hiểu và để thương. Khi thương được mọi người ta sẽ thương chính mình.


Huệ Thiện" (sưu tầm & chuyển ngữ)


Read more...

Thứ Hai, 6 tháng 2, 2012

Tình Anh Em

0 comments
Hai anh em cùng làm trong trang trại của gia đình. Người anh có vợ, còn người em độc thân. Họ chia sản phẩm và lợi nhuận cách công bằng. Nhưng một ngày kia, người em tự nhủ : “Ta làm thế này thật không đúng. Xét cho cùng, mình độc thân và nhu cầu rất đơn giản. Nhưng anh mình nghèo lại còn vợ con”.

Nên lúc đêm khuya, anh lấy một giỏ gạo từ thùng của mình, bò qua cánh đồng giữa hai nhà và đổ vào thùng của người anh. 

Trong lúc đó, người anh cũng nghĩ : “Thật không đúng khi chia lợi nhuận đồng đều. Xét cho cùng, ta đã có gia đình, có vợ con luôn chăm sóc”. Vì thế, cũng vào đêm khuya, anh lấy một giỏ gạo từ thùng của mình và lẻn qua cánh đồng rồi đổ vào thùng của người em.

Nhiều năm qua đi và cả hai đều thắc mắc : tại sao thùng gạo của mình không hao hụt. Một tối nọ, cả hai đều ra đi đến nhà của nhau cùng lúc. Trong đêm khuya, họ mang những giỏ của mình và va xầm vào nhau. Cả hai đều giật mình, nhưng rồi dần dần nhận rõ điều gì đang xảy ra. Họ bỏ giỏ và ôm chầm lấy nhau.

Đột nhiên, bầu trời trở nên rạng rỡ và một giọng nói vọng xuống : “Chính đây là nơi Ta sẽ xây đền thờ của Ta. Vì nơi đây anh em gặp nhau trong tình yêu thương. Ta sẽ ngụ ở đó”.

Sưu tầm
Read more...

Thứ Tư, 18 tháng 1, 2012

TRÒ CHUYỆN VỚI CHÚA

2 comments
Một ngày kia, tôi mơ gặp thấy Chúa và nói:
- Tiếc quá Chúa ơi ! Con chưa chia sẻ về tình yêu của Ngài cho mọi người nhiều được, giá mà con có cơ hội.

- Ta luôn cho con những cơ hội - Chúa trả lời
- Con đâu  biết, sao Ngài không cho con hay.
- Ta bày tỏ cho con cách rõ ràng, nhưng con đã không lựa chọn.
- Ta cho con cơ hội đi chăm sóc, chia sẻ,  nhưng con cảm thấy mệt.
- Thưa Chúa, con có ít thời gian quá - tôi trả lời
- 24h là đủ cho con, con à !
- Ta cho con thời gian để kinh nghiệm được sự bày tỏ của ta dành cho con, nhưng con chỉ xem phim và con thích nghe nhạc hơn là giành thời gian cho Ta.
- Ta cho con cơ hội nói chuyện với Ta, nhưng Ta đợi chẳng thấy con đâu, rồi Ta tự nhủ sáng mai chắc con sẽ muốn gặp Ta. Nhưng sáng con thức dậy và chẳng thể chào Ta được một câu nào.
- Khi thức dậy Ta ban cho con một ngày mới đầy cơ hội và nhiều điều tốt lành con quên cảm ơn Ta, Ta không trách, nhưng điều đầu tiên con nhớ đến và làm đó là ngồi trước cái máy tính hàng giờ.
- Con đã lấp thời gian Ta ban cho bằng quá nhiều việc vô ích .
- Hôm qua Ta cho con gặp một người, Ta muốn con chia sẻ về Ta nhưng con sợ hãi, im bặt, con chờ cơ hội cho đến khi người ấy đứng dậy và đi khỏi.
...
***+***
Các bạn ơi hãy nắm bắt cơ hội nhé, đừng để đến một lúc nào đó ngoảnh đầu lại bạn cảm thấy hối tiếc, chúng ta còn trẻ, còn tràn đầy sức  lực và nhiệt huyết, bây giờ không là quá muộn để chudng ta nói rằng : " Nhấn nút khởi động lại".

Sưu tầm

Read more...

Thứ Năm, 12 tháng 1, 2012

HÃY ĐẬP CHẾT CON NHỆN

1 comments
Có những tật xấu ta biết nó ngăn cản mối tương giao của ta với Chúa nhưng vẫn cứ tiếp tục làm. Không từ bỏ dù rằng lương tâm cáo trách.
Một người kia thường đến nhà thờ cầu nguyện mỗi chúa nhật, và hay nói câu này: "Xin Chúa dẹp đi những màng nhện đang giăng mắc trong đời con".
Có người để ý thấy ông ta cứ nhắc đi nhắc lại mãi câu này, nên một lần ngồi ngay bên cạnh ông ta, chờ ông ta cầu nguyện xong, người ấy nối tiếp một lời cầu nguyện thật lớn rằng: "Lạy Chúa, xin giết chết con nhện đã giăng lên những mạng nhện trong cuộc đời của ông bạn con đây".
Kể từ khi đó, ông bạn không cầu nguyện xin Chúa bỏ mạng nhện nữa.


Ðôi khi ta thấy khó mà dứt khoát từ bỏ một thói xấu, mỗi khi rơi vào thói cũ, chúng ta lại áy náy đến với Chúa xin tha thứ vì biết là sai lầm. Nhưng không phải cứ phạm tội rồi xưng tội rồi sau đó lại phạm nữa, vì như thế không những đã không dứt khoát với tội mà còn làm cho thói xấu như nhàm thuốc, nghĩa là làm cho quyền năng Chúa dường như ra vô hiệu.
Chúng ta cầu xin Chúa giúp chúng ta quyết định từng bước dứt khoát với những ý nghĩ về tội đó, tức là động cơ làm ta phạm tội và quyết tâm hứa với Chúa là sẽ nhờ sức Chúa mà đắc thắng.
Sở dĩ màng nhện cứ tiếp tục có mãi là vì con nhện chưa bị tiêu diệt. Phải diệt tận gốc của tội. Ðừng bao giờ chỉ xoa dịu ảnh hưởng của nó mà thôi.

Sưu tầm
Read more...

Thứ Năm, 5 tháng 1, 2012

TÀI NĂNG RIÊNG

0 comments
Những người giàu có,lành mạnh,tưởng rằng chỉ họ mới là người giúp ích và phục vụ cho những người khuyết tật.Nhưng thực ra chính những người khuyết tật cũng phục vụ và giúp ích cho nhiều người lành mạnh nữa,vì chính nhờ những người khuyết tật này mà những người lành mạnh mới có cơ hội để phát triển những đức tính cao quý của con người,như lòng thương xót,sự thông cảm,sự hi sinh …

Ngày kia sư tử,chúa sơn lâm,chộp được con chuột nhắt và toan bỏ vào miệng ăn tươi nuốt sống thì con vật nhỏ bé ấy kêu van :

-Xin đại vương tha mạng,đừng ăn thịt tôi.Thân tôi chả đáng dính răng đại vương.Vả nữa tôi hi vọng có ngày sẽ đến ơn tha mạng này.

Sư tử ngừng tay,rối rống lên cười sằng sặc,cho đó là chuyện quá khôi hài : một chú chuột nhắt vừa bằng ngón tay cái,mà dám mơ có ngày đền ơn chúa sơn lâm.Dầu vậy,sư tử cũng nghĩ,ăn thịt một con chuột nhắt tí hon,quả thật chẳng bõ dính răng,nên thả chuột nhắt ra.

Ít lâu sau,sư tử bị sa lưới thợ săn và không sao thoát được.Trong khi dẫy dụa cách vô vọng ở trong lưới,trước khi thợ săn đến đưa về thì tình cờ chú chuột nhắt đi ngang qua.Thấy vậy chúa chuột nhắt bèn gặm nhấm những mạng lưới,khiến lưới bị rách và nhờ đó sư tử đã thoát nạn.
***+***
Không phải chỉ những người thông thái,hay học rộng tài cao,không phải chỉ có nhà bác học,các bậc hiền nhân quân tử mới là những người giúp ích cho đời.Cả những người tầm thường không đáng kể nhất mà ta gặp trên đường đời,cũng có thể giúp ích cho cuộc sống của ta.Không ai là đồ bỏ,mỗi người đều có một tài năng riêng có thể đóng góp cho sự tiến bộ của xã hội.

Trong cuốn “Phục vụ là cớ vấp phạm” (Scandal of the Service) của ông Giăng Va-ni-ê(Jean Vanier) , vị sáng lập cộng đoàn những người khuyết tật tâm thần,khẳng định rằng,những người giàu có,lành mạnh,tưởng rằng chỉ họ mới là người giúp ích và phục vụ cho những người khuyết tật.Nhưng thực ra chính những người khuyết tật cũng phục vụ và giúp ích cho nhiều người lành mạnh nữa,vì chính nhờ những người khuyết tật này mà những người lành mạnh mới có cơ hội để phát triển những đức tính cao quý của con người,như lòng thương xót,sự thông cảm,sự hi sinh … cũng như gian nan là điều xấu,nhưng thiếu gian nan,làm sao đức nhẫn lại có thể hình thành được.


Trích:Truyện hay ý đẹp
Lm.Dominic Nguyễn Phúc Thuần,SSS
Read more...

Thứ Tư, 4 tháng 1, 2012

NGƯỜI TA TRỞ LẠI MỘT CÁCH KHÔNG NGỜ

2 comments

Truyền giáo chẳng qua là nói lên cho mọi người biết họ được Thiên Chúa yêu thương, và biết chứng minh điều nầy trong cuộc sống. Nếu người ngoài Công Giáo thấy người Công Giáo thực thi luật yêu thương bác ái thật của Phúc Âm đối với họ, thì thế nào họ cũng có thiện cảm đối với Giáo-Hội, và một ngày kia, thế nào cũng có người xin trở lại. Câu chuyện cảm động sau đây chứng minh điều nầy. Câu chuyện nầy do linh mục Cluny, cha sở giáo xứ Taejou ở Nam-Hàn, kể.

Giáo dân Lôrăng, 26 tuổi, đến nói cho ngài biết anh ta vừa rửa tội được một người ăn mày chết ngoài chợ.

Khi được tin nầy, các bạn thanh niên Công Giáo trong giáo xứ liền hy sinh góp tiền lại để mua đồ liệm, đóng hòm.

Anh Lôrăng xin cha sở cho phép đem quan tài vào nhà thờ, cầu nguyện một đêm, sáng mai làm lễ an táng và đưa đám. Cha sở rất bằng lòng trước sáng kiến đầy bác ái yêu thương của con chiên mình.

Nghe được tin nầy, nhiều giáo dân đến canh thức tối cầu nguyện.

Sáng mai, nhiều giáo dân trong giáo xứ đi dự lễ an táng và đi đưa đám.

Vài ngày sau, - cha sở nói - khi tôi đến một làng cách xa giáo xứ tôi ba mươi cây số, có hai ông lão đến gặp tôi và nói lên câu làm tôi bỡ ngỡ: "Sự bác ái và kính trọng của người Công Giáo đối với người chết làm chúng tôi hài lòng. Chúng tôi biết được điều Giáo Hội Công giáo đã làm cách đây mấy ngày đối với người chết nơi chợ. Vì thế, chúng tôi muốn xin trở lại đạo Công Giáo."

Và cha Cluny kết luận: "Thật là tuyệt diệu ! Các thanh niên trong giáo xứ của tôi đã làm cho Giáo Hội được thiện cảm và được hấp dẫn nơi con mắt của những người ngoài Công Giáo và ngay cả nơi con mắt của những người Công Giáo ".

Sưu tầm
Read more...

Thứ Năm, 29 tháng 12, 2011

THIẾU TÂM HỒN

9 comments
Khi Chúa Giê-su quyết định tuyển chọn một số Tông Đồ để tiếp tay với Người trong công cuộc truyền bá Tin Mừng cho thế gian,và để sau khi Người qua khỏi đời này,họ sẽ tiếp tục công cuộc của Người và làm chứng cho Người khắp trần gian.Sau khi thông cáo trên báo chí,truyền thanh,truyền hình,Chúa vẫn thấy không đủ,NGười bèn tổ chức Thế Vận Hội dể tuyển 12 người vô địch làm Tông Đồ.

Cuộc tranh tài diễn ra hết sức gay go,và chính Chúa Giê-su làm chánh chủ khảo trong các cuộc tranh tài này.Cuộc tranh tài được chia thành ba bộ môn.


1.Bộ môn thứ nhất là CẦU NGUYỆN.Trong cuộc tranh tài này,một số người đã đọc thuộc lòng,trơn chu như cháo chẩy,nhiều kinh dài và khó,kể cả “Kinh Bản Hỏi”,”Kinh Cầu Các Thánh”,”Kinh Cầu Chịu Nạn”…


Một số khác đọc những kinh với lời lẽ văn hoa,chải chuốt như những áng văn thơ tuyệt tác.

Cũng có một số người đọc những kinh với nội dung xúc tích,gồm những tư tưởng triết học và thần học rất cao sâu.

Cuộc thi chấm dứt,không ai đủ tiêu chuẩn để đoạt huy chương vàng,và Chúa Giê-su không tuyển được người nào,vì khi đọc kinh,người ta chỉ đọc như vẹt mà thiếu tâm hồn.Họ chỉ phát âm những từ trống rỗng mà thôi.

2.Bộ môn thứ  2 là PHỤNG TỰ.Trong cuộc thi này ,một số người mặc những lễ phục hết sức lộng lẫy và mắc tiền.

Một số khác thì trang hoàng nơi thờ phượng bằng trăm ngàn đèn nến,hoa lá,cờ quạt như một sân khấu rực rỡ.

Cũng có một số khác,khi cử hành phụng vụ ,thì nhang khói mịt mù,đàn ca trống phách,nhịp nhàng du dương,y như một buổi trình diễn hòa tấu hay đại nhạc hội.

Cuộc thi chấm dứt,không ai đủ tiêu chuẩn để đạt huy chương vàng,vì những cuộc cử hành phụng vụ của họ chỉ nặng phần trình diễn,mà thiếu hẳn yếu tố nội tâm,và Chúa Giê-su cũng không tuyển được ai.


3.Bộ môn thứ 3 là RAO GIẢNG.Trong cuộc thi này,một số dùng biểu ngữ,truyền đơn,hình ảnh … để lôi kéo chú ý của dân chúng.


Một số khác dùng những phương tiện truyền thông tối tân để quảng bá sứ điệp của Tin Mừng,như báo chí,truyền thanh,truyền hình,phim ảnh.


Cũng có một số người khi rao giảng thì chú trọng vào hình thức văn chương để hấp dẫn khán thính giả,hay dùng những tư tưởng cao sâu để chứng tỏ tài năng của mình.


Cuộc thi chấm dứt,không ai đủ tiêu chuẩn để đạt huy chương vàng,vì họ chỉ đặt nặng vấn đề phương pháp,hình thức và chiều theo thị hiếu của dân mà thôi,chứ ít quan tâm đến việc chuyển đạt sứ điệp của Tin Mừng đến cho người khác và Chúa Giê-su không tuyển được người nào.


Thế Vận Hội chấm dứt,và Chúa Giê-su không tuyển được ai làm Tông Đồ.Sau những giờ làm việc mệt nhọc,đầu óc bị căng thẳng,Chúa Giê-su bèn đi tản bộ ra bãi biển để hóng mát và xả hơi,bỗng Người chú ý đến mấy ngư phủ đang đánh cá và nhận thấy họ để hết tâm hồn vào công việc đang làm,Chúa liền đến gần và nói với họ:”Hãy theo Ta,Ta sẽ biến các người thành những kẻ chài lưới người”.

Cốt yếu của đời sông thiêng liêng là yếu tố nội tâm chứ không phải là những việc bề ngoài.Vì thế,những việc bề ngoài phải thực sự biểu lộ những gì cao quý nơi tâm hồn thì chúng mới có ý nghĩa và giá trị đích thực.


Trích từ : Chuyện hay ý đẹp
Của Lm.Dominic Nguyễn Phúc Thuần,SSS
Read more...

Chủ Nhật, 25 tháng 12, 2011

THUỐC ĐẮNG TRỊ BỆNH

2 comments
Đôi khi Thiên Chúa cũng dùng những biện pháp mạnh như : những tai họa và thử thách,để giúp ta từ bỏ con đường lầm lạc...

Xưa ở Thổ Nhĩ Kỳ ,có một người nắm ngủ,rồi bị một con rắn hổ giun chui vào miệng rồi mắc kẹt trong cổ họng.Người ấy choàng thức dậy,cố khạc nhổ con rắn ra,nhưng không sao khạc ra được.Tình cờ có vị thượng quan đi ngang qua thấy vậy,liền tìm cách giúp đỡ nạn nhân,nhưng không biết phải làm gì.Ông bỗng nảy ra sáng kiến,dùng roi thúc ngựa quật túi bụi vào nạn nhân.Nạn nhân quỳ lạy van xin,nhưng thượng quan vẫn không tha.Dân chúng bu lại can  thiệp,ông vẫn không ngừng tay;một bà cụ già còn ngăn cản dân,không cho họ can thiệp vào hành vi của thượng quan.Vì quá đau đớn dưới những trận mưa roi túi bụi,nên nạn nhân gào thét,bỗng con rắn giun vọt ra khỏi miệng,rớt xuống đất,rồi lủi đi mất.

Lúc ấy thượng quan mới xuống ngựa,lấy dầu xức cho nạn nhân đang nằm rên rỉ dưới đất.Nạn nhân liền mỉa mai:
-Ông vô cớ đánh tôi nhừ tử thế này,bây giờ lại còn làm bộ giả nhân giả nghĩa săn sóc tôi nữa sao ?
Bà cụ già lập tức xen vào:
-Đừng hiểu lầm thượng quan,ngài phải đánh ông như vậy,để ông gào thét lên,nhờ vậy mới đẩy được con rắn hổ giun ra khỏi cổ họng.Phải đánh ông như vậy mới cứu được mạng sống ông.
***+***
Thuốc đắng trị bệnh.Đôi khi Thiên Chúa cũng dùng những biện pháp mạnh như : những tai họa và thử thách,để giúp ta từ bỏ con đường lầm lạc,hầu đưa ta trở về con đường đoan chính,trở về cuộc sống ân tình với Chúa.

Trích:Truyện hay ý đẹp
Lm.Dominic Nguyễn Phúc Thuần,SSS
Read more...