Câu truyện này tôi biết được bởi một sự tình cờ.
Giữa lòng đại dương có một con Sò.
Đời sống chung quanh Sò thật mãnh liệt:
Hàng ngàn đàn cá bơi ngang qua nó.
Tình cờ hôm ấy,
một hạt Cát rất nhỏ đã lọt vào trong vỏ Sò,
một hạt Cát rất nhỏ đã lọt vào trong vỏ Sò,
Và từ đó, trong bí mật của đại dương
bắt đầu một câu truyện dài,
bắt đầu một câu truyện dài,
Một câu truyện tuyệt vời của Đau Khổ với Tình Yêu.
Hạt Cát nhỏ chà xát, gây thương tích,
Còn Sò thì không tài nào đẩy hạt Cát ra khỏi lòng mình dù đã hết sức cố gắng.
Khổ đau vì thương tích, Sò lặng lẽ khóc,
Những giọt lệ lấp lánh, quý giá và mong manh, đọng chung quanh hạt Cát,
Và kết thành viên Ngọc Trai trong như hạt sương...
Hạt Cát vẫn luôn chà xát, Sò vẫn khóc không thôi.
Nước mắt dâng đầy, lắng đọng, mang lại một hào quang rực rỡ,
Tựa như một mặt trời nhỏ Được hạ sinh trong bóng tối của rừng sâu...
Thời gian dài trôi qua,
Sóng gió và biển lặng cứ nối tiếp nhau trong thâm sâu của đại dương.
Viên Ngọc Trai lớn lên bao nhiêu thì Sò lại nhỏ dần đi bấy nhiêu.
Hao mòn, kiệt sức, nước mắt cũng đã cạn,
Từ nay Sò hóa thành hư không, Sò không còn nữa !
Khi ấy, một điều lạ lùng đã xảy ra giữa lòng đại dương:
Vỏ Sò từ lâu vẫn khép kín, lần đầu tiên nó mở ra,
Và xuất hiện một kho tàng tuyệt mỹ cho mọi cư dân của đại dương,
Và sẽ là niềm hạnh phúc lớn cho bất kỳ những ai có được Ngọc Trai.
Sò đã đem lại đời sống cho Ngọc Trai mà không bao giờ biết lý do tại sao.
Đó là SỰ SỐNG đến từ SỰ CHẾT,
Đó là TÌNH YÊU đã chiến thắng KHỔ ĐAU.
Không ai còn nhớ đến Sò nữa,
Nhưng mọi người chỉ còn biết chiêm ngắm Viên Ngọc đến từ biển sâu...
Đó là câu truyện của Đức Giê-su bị đóng đinh và bị bỏ rơi,
Là Viên Ngọc trên đồi Can-vê.
Chỉ có khác biệt là: con Sò thì đến chết vẫn không hiểu,
Còn Đức Giê-su thì Người ý thức sâu xa,
Tuy Người chết, nhưng Người đã Phục Sinh,
Phục Sinh cũng là vì Tình Yêu...
Đó cũng là câu truyện của mỗi chúng ta,
Những người được mời gọi trở nên
Những Viên Ngọc lóng lánh trước mặt Chúa,
Trải qua bao nghiền nát của đau khổ và tình yêu trong suốt cuộc đời.
MARAS, sưu tầm của NGỌC SƯƠNG
0 comments :
Đăng nhận xét