Một triết gia kia buồn vì người học trò xuất sắc của mình ngày càng ham suy tư hơn nhưng càng bớt cầu nguyện đi. Khi ông hỏi lý do thì người học trò đáp :
- Thứ nhất, Chúa biết hết mọi sự, không cần chúng ta nói. Thứ hai Chúa tốt lành vô cùng, Ngài sẽ cho chúng ta mọi thứ chúng ta cần. Thứ ba Ngài là Đấng vĩnh cửu, lời cầu nguyện của chúng ta chẳng thay đổi Ngài gì cả.
Triết gia không nói gì. Ông đến ngồi dưới bóng cây, mặt buồn bã. Người học trò hỏi :
- Tại sao Thầy buồn thế ?
- Người bạn của Thầy có một thửa ruộng rất tốt, hằng năm sản xuất rất nhiều hoa màu. Nhưng bây giờ ông ta bỏ mặc không chăm sóc gì cho nó nữa.
- Bộ ông ta khùng ư ?
- Không đâu. Ông còn khôn nữa là đàng khác. Ông nói : Chúa yêu thương vô cùng. Ngài sẽ lo cho tôi mọi thứ cần để sống nên chẳng cần làm ruộng nữa. Chúa quyền phép vô cùng, dù tôi không cày xới, Ngài vẫn thừa sức cho nó sinh sản hoa màu.
- Như thế nghĩa là thử thách Chúa rồi còn gì nữa ?
- Thì con cũng thế thôi.
(Đức Cha Tihamer Toth).
Sưu tầm
8 comments :
Chào bạn, bài này hay quá, mình rất mến những blogger Công giáo, chúc bạn vui vẻ nhé =>
:-Mx cảm ơn bạn Minh Tâm
:-G :-P :-M :-A
Ủa sao mấy cái hình mình chèn đâu rồi ta =>
@Phạm Minh Tâm mình mới thay emoticons khác nên nó không hiện ra.Xin lỗi Minh Tâm tí nhé
:))@Phạm Minh Tâm =))
:) Có cần cầu nguyện không? Tại sao không.:-O
Tuy nhiên cầu nguyện là vãn chuyện với Chúa chứ không phải là cố gắng thuyết phục Ngài :((
:-t Có lý đấy =D>
Đăng nhận xét