Gói quà không được mở. Ðó là tựa đề của một câu chuyện ngắn có nội dung như sau:
Một chàng thanh niên nọ, do xích mích với người cha, quyết tâm không bao giờ trở về nhà nữa. Nhưng cuối cùng do lời nài nỉ của người mẹ, người con cũng đành trở về nhà với mọi người trong gia đình. Từ lâu hai cha con giận nhau cũng vì chuyện chia gia tài. Người cha có chương trình và sự sắp xếp mà người con không hiểu được. Ông đau khổ vô cùng vì chuyện người con bỏ nhà ra đi. Ông chỉ mong người con mở miệng xin lỗi, ông sẽ để lại gia tài cho anh tức khắc. Nhưng vì tự ái, người con quyết giữ im lặng.
Mỗi dịp lễ của gia đình, mọi người trong gia đình có thói quen trao quà cho nhau. Khi đến lúc mở các gói quà, người cha đã đặt vào đó tất cả tình thương của ông. Người con tưởng đây cũng chỉ là cái cà vạt mà ông tặng lấy lệ như hằng năm mà thôi. Bởi vậy anh chẳng thèm mở ra xem. Cầm lấy quà, và anh đi về phòng riêng của mình.
Sau khi mọi người trong nhà đều đi ngủ, người thanh niên không thể nào chợp mắt được. Anh ngồi lặng lẽ nhìn gói quà duy nhất của anh chưa được mở. Chợt như có ánh mắt của người cha nhìn anh, không kháng cự được nữa, chàng thanh niên mở gói quà ra. Không phải là một cái cà vạt hay một món quà nào như trước đây cha anh thường gởi tặng chiếu lệ mỗi khi có độ lễ của gia đình đến, mà chính là tất cả cái tài sản mà từ lâu anh hằng mong có được trong tay. Người thanh niên chạy thẳng vào phòng người cha, nước mắt ràn rụa, anh ôm lấy cổ người cha và thổn thức:
- Cha ơi! Cha đã đi bước trước. Con tưởng sẽ không bao giờ làm hòa với cha. Xin cha tha cho con. Con rất thương cha.
* * *
Hình ảnh người cha trong câu chuyện trên đây hẳn gợi lên cho chúng ta câu chuyện về người cha của mọi người chúng ta và nhất là câu chuyện của người cha trong bài dụ ngôn về người con hoang đàng được ghi lại trong Tin Mừng theo thánh Luca. Hình ảnh của người cha được Chúa Giêsu mượn để nói lên lòng nhân từ của Thiên Chúa Cha hẳn không phải là một hình ảnh phi thường. Chúng ta vẫn biết được hình ảnh của người cha như thế.
Biết bao nhiêu người cha đã đi bước trước để hòa giải với con cái mình.
Biết bao nhiêu người cha sẵn sàng quên hết những lỗi lầm của con cái mình.
Biết bao nhiêu người cha đã hy sinh cả một đời miễn là con cái của mình được nên người.
Với Thiên Chúa cũng thế, Ngài là Ðấng ban mọi ơn lành. Ngài là một người Cha nhân từ của chúng ta. Ðiều đó có nghĩa là chính qua những tình cảm tự nhiên của con người mà chúng ta hiểu được tình yêu của Thiên Chúa. Có là cha là mẹ, con người mới cảm nghiệm thế nào là tình yêu của Thiên Chúa. Có cảm nhận được tình yêu của cha mẹ, con người mới cảm nhận được thế nào là tình yêu của Thiên Chúa. Có sống quảng đại yêu thương, con người mới cảm nhận được Thiên Chúa yêu thương con người như thế nào. Chính qua những tình yêu con người san sẻ cho nhau mà tình yêu của Thiên Chúa được tỏ lộ. Chính qua chứng từ yêu thương của con người mà người xung quanh cảm nhận được tình yêu của Thiên Chúa.
Trong cuộc sống mỗi ngày, chúng ta không ngừng được thôi thúc để quay trở về với Chúa. Người đang có đó như người Cha đang chờ đợi chúng ta trong từng giây từng phút. Người luôn giăng rộng cánh tay để ôm ấp, vỗ về, yêu thương và tha thứ cho chúng ta.
Chúng ta đang sống trong thế kỷ 21, một kỷ nguyên mới đang đến với chúng ta. Giáo hội mời gọi chúng ta suy nghĩ và đào sâu tình yêu của Thiên Chúa Cha. Thánh Gioan đã viết như sau: Thiên Chúa yêu thương thế gian đến nỗi đã ban Con Một của Người cho thế gian. Qua con người của Chúa Giêsu, chúng ta nhận ra tình yêu của Thiên Chúa Cha. Ngày nay cũng qua cuộc sống và cách cư xử của con người mà con người cảm nhận được tình yêu của Thiên Chúa Cha. Ðây phải là niềm xác tín của chúng ta trong kỷ nguyên mới này.
Lạy Thiên Chúa Cha nhân từ. Qua những tình cảm giữa cha mẹ và con cái trần gian mà Thiên Chúa phú bẩm. Xin cho chúng con cũng cảm nhận được tình yêu vô biên của Thiên Chúa Cha. Và giúp cho những ai chúng con san sẻ tình yêu thương cũng cảm nhận được chính tình yêu của Chúa. Amen.
2 comments :
Ý tưởng thì có, nhưng cách phối trí câu chuyện chưa sắc xảo. Tình tiết chưa dồn nén. Câu chuyện ngắn, lời bình dài quá. Để hôm nào tui viết lại cho xem tui kể lại đọc mà hỏng "wải chè đậu" nữa thì thua luôn....
"Người bí ẩn" ui,"hàng" này mình đi "ăn cắp" mừ.Với lại hổng có tài chỉnh sửa nên .... để nguyên,à à,có xóa bớt mấy chữ so với bản cũ
Mong được xem bản mới của bạn
Đăng nhận xét