Thứ Bảy, 13 tháng 8, 2011

TIẾNG KÊU CỦA ẾCH

1 comments



Một vị ẩn sĩ đạo đức nọ nổi tiếng là người có thể sai khiến được thú vật.


Một buổi tối nọ, ông đang tịnh niệm cầu nguyện, một con ếch không biết từ đâu cất tiếng kêu lên inh ỏi. Vị ẩn sĩ cố gắng tập trung ý chí vào lời cầu nguyện để không còn nghe tiếng ếch kêu nữa. Nhưng ông càng cố gắng, tiếng ếch càng kêu to. Không còn tự chế được nữa, vị ẩn sĩ quát lên: "Hãy câm miệng cho ta cầu nguyện được không?".

Mệnh lệnh đầy uy lực của nhà ẩn sĩ đã bịt miệng được chú ếch. Thinh lặng trở lại với không gian. Nhưng cũng chính lúc đó, nhà ẩn sĩ như nghe vang vọng trong tâm hồn ông một tiếng kêu khác. Ông nghe như có người nói với ông rằng: "Có lẽ Chúa cũng ưa thích tiếng kêu của ếch như lời cầu kinh của ngươi". Vị ẩn sĩ hỏi vặn lại: "Tiếng kêu của ếch mà cũng làm cho lỗ tai của Chúa vui được sao?". Tiếng kêu trong tâm hồn ông đáp trả: "Vậy thì ngươi có biết tại sao Chúa tạo ra âm thanh không?".

Vị ẩn sĩ chợt hiểu được bài học từ trong nội tâm... Ông đến bên cửa sổ và ra lệnh cho chú ếch: "Nào, hãy hát lên đi". Tiếng kêu của chú ếch vang lên, mấy chú ếch xung quanh cũng hòa theo một nhịp tạo thành một bài ca lúc trầm lúc bổng, lúc dặt dìu, lúc tha thiết... Ðêm vắng bỗng trở nên vui hơn.

Với sự khám phá trên đây, trái tim của nhà ẩn sĩ bỗng trở nên hài hòa với vũ trụ và lần đầu tiên trong đời, ông hiểu được thế nào là cầu nguyện.

Sự cầu nguyện thường cần phải có một khung cảnh thích hợp. Có một không gian đặc biệt dành cho cầu nguyện, có một quãng thời gian đặc biệt dành cho cầu nguyện, có một bầu khí đặc biệt dành cho cầu nguyện. Ðó là điều thiết yếu dành cho cuộc sống con người... Ðó là lý do hiện hữu của một bàn thờ nhỏ trong nhà, đó là mục đích của các ngôi thánh đường.

Tuy nhiên, sự cầu nguyện sẽ đánh mất của nó, nếu con người đóng khung nó trong một khung cảnh và bầu khí đặc biệt. Cầu nguyện là một gặp gỡ với Chúa và đồng thời cũng là một giao kết với tha nhân. Thiên Chúa, chúng ta không thể đóng khung trong bốn bức tường vắng lặng của nhà thờ. Con người, chúng ta phải gặp gỡ ngay trên chợ đời.

Thành ra, lời cầu nguyện đích thực phải là lời cầu nguyện mà con người có thể dâng lên Thiên Chúa trong bất cứ hoàn cảnh nào, trong bất cứ lúc nào, bằng tất cả cuộc sống. Lời cầu nguyện đích thực là lời cầu nguyện được thốt lên trong thời thuận tiện cũng như không thuận tiện. Lời cầu nguyện đích thực là cả một cuộc sống tuân phục ý Chúa, một cuộc sống hài hòa với tha nhân, một cuộc sống "xin vâng" trong từng phút giây.

Trích : Lẽ sống

1 comments :

Anonymous nói...

Vị ẩn sĩ đó hiểu được tiếng loài vật, nhưng ông ta không thưởng thức được tiếng loài vật. Hiểu và thưởng thức là hai phạm trù khác nhau đấy nhé...
Còn chuyện đọc kinh cầu nguyện là "hãy đóng kính cửa lại " mà cầu nguyện thì rằng điều đó đúng. Nhưng "đóng cửa" của ngày hôm nay thì rõ ràng đó chính là "hãy tách sự đời nhốn nháo trong khung cảnh nhốn nháo mà ngã tâm hồn về Chúa".. trong lúc chèo thuyền vượt biên vượt biển, trong lúc cơn đói khát cồn cào túng quẩn. Trong lúc sắp sa-đọa trong cảnh ánh đèn mầu trong cảnh tội lỗi nào đó... thiệt tâm lúc nào cầu nguyện lúc đó...
Tôi đi làm hai tay lái xe điều khiển trên đường SàiGòn tôi vẫn lần hột Môi-khôi được. Vì rằng năm ngón tay của bên phải là nửa chuổi. Năm ngón tay bên trái là nửa chuỗi Môi-khôi... thế đấy....

Đăng nhận xét