Cú ngồi trên cành cây, dõi theo mọi cử động của chú Cáo con có bộ lông màu hung. Chú Cáo nhỏ bực bội, cáu kỉnh gầm gừ vào bụi rậm ngay dưới gốc cây Cú ngồi. Trên bộ lông đẹp đẽ của nó bám đầy những quả gai tròn. Cuối cùng, không thể kiên nhẫn hơn, Cú mèo lên tiếng gọi Cáo con :
- Cháu cứ tru lên giận dữ làm gì thế? Chẳng nhẽ điều đó giúp được cháu à ?
Cáo con ngước đôi mắt ngấn nước ấm ức lên nhìn bác Cú và nói, giọng run run
- Cứ mỗi lần cháu đi ngang qua đây là cái cây ngưu bàng độc ác này lại vướng quả gai vào người cháu, cười nhạo cháu, làm sao cháu không tức được ? Đây bác xem, từ giờ đến chiều cháu cũng chỉ kịp gỡ những quả đầy gai này ra khỏi lông thôi.
- Ta hiểu cháu, Cáo con ạ. Nhưng cháu càng cáu, càng tức giận thì những quả gai này càng bám chặt vào lông cháu. Tệ hơn nữa là cháu lại tha chúng đi khắp rừng, rồi mai kia chúng lại mọc lên thành những cây ngưu bàng, những bụi ngưu bàng mới, và sẽ bám vào lông của những bạn khác nữa cơ.
Cáo con chăm chú lắng nghe cảm nhận chân lí trong từng lời của bác Cú thông thái, chú hỏi :
- Thế cháu phải làm sao bây giờ ? Vì chuyện này ngày nào cũng như ngày nào !
- Cháu ạ, cũng đơn giản thôi. Để không vướng phải những quả ngưu bàng gai đó, cần phải đi vòng qua nó. Cháu có thể không đánh bại được nó, nhưng cháu có thể quên nó đi và sống vui vẻ hơn.
Chú Cáo nhỏ tin lời bác Cú thông thái, và từ ngày đó chú đi vòng qua bụi ngưu bàng. Còn bụi ngưu bàng thì dần dần tàn lụi vì ấm ức, giận dữ.
Với con người, lời khuyên sáng suốt này cũng là một bài học.
Sưu tầm
Nguồn:http://tinmung.net/MinhHoa/Khiemnhuong/Khiemnhuong_03.htm#T%C6%B0%C6%A1ng_lai_hay_hi%E1%BB%87n_t%E1%BA%A1i__
0 comments :
Đăng nhận xét