Trên đường lên nông trại tôi gặp người chủ trại đang đi xuống, vác theo một con chiên mới lớn. Ông chào tôi và nói:
"Phải chăm sóc con chiên lạc thôi."
Tôi hỏi:
"Làm thế nào mà nó lạc mất vì đã có hàng rào bao quanh?"
Ông nói:
"Chúng chỉ cần mải mê ăn cỏ là đi mất, chúng hạ thấp đầu xuống và đi lang thang từ đồng cỏ nay qua đồng cỏ khác. Một đôi khi chúng đến một cái lỗ trống trong hàng rào, nhưng không bao giờ tìm lại lỗ trống ấy để quay về."
Dụ ngôn ấy thường gặp lại trong đời sống chúng ta. Chúng ta mải mê ăn uống, chúng ta mải mê công việc làm mình hư mất. Chúng ta không ngước nhìn lên. Chúng ta đi lang thang từ ước muốn này sang ước muốn khác. Chúng ta chúi đầu vào hồm hố. Chúng ta không thể nhìn thấy đường về.
Cám ơn Thiên Chúa vì Người Mục Tử Nhân từ, luôn đi tìm và cứu những con chiên lạc.
Lời Khuyên: Sa ngã vào trong tội là con đường, ở lại trong tội mới là qủy dữ. Vì thế, không nhận ra lỗi lầm là lỗi lớn nhất trong mọi lầm lỗi.
Sưu tầm
0 comments :
Đăng nhận xét