Đừng bao giờ nói rằng tôi không yêu ,không tha thứ được kẻ ấy,mà hãy hỏi rằng làm thế nào để tha thứ được cho họ.Bởi vì TÌNH YÊU LUÔN TÌM RA ĐƯỢC ĐƯỜNG LỐI.
Người Ả-rập kể lại câu chuyện một thanh niên và một thiếu nữ đi theo hai con đường khác nhau, để vào thành phố. Đến một nơi, hai con đường gặp nhau và trở thành một, thế là hai anh chị cùng đi bên nhau.
Chàng trai mang trên lưng một ấm đun nước bằng đồng, một tay cầm gậy đi đường và một con gà, tay kia dẫn một con dê.
Sau một lúc hai người đến một hẻm núi sâu. Cô gái đứng lại và nói:
"Tôi không đi qua hẻm núi với anh."
Chàng trai muốn biết.
"Tại sao không?"
Cô gái nói:
"Nếu chúng ta đi qua hẻm núi, anh có thể ôm chặt tôi và hôn tôi,"
"Làm thế nào tôi có thể ôm chặt và hôn cô, tôi mang trên lưng một cái ấm bằng đồng, môt tay tôi dắt một con dê, tay kia tôi cầm gậy đi đường và một con gà mái."
Nhưng hoài nghi về ý định của anh ta, cô gái nói: "Nhưng anh có thể để tôi dắt con dê. Rồi anh có thể cắm cây gậy xuống đất và úp con gà trong cái ấm. Và rồi anh có thể ôm chặt tôi và hôn tôi."
Chàng trai nhìn thẳng vào cô gái xinh đẹp với vẻ thán phục sau cùng anh nói: "Cảm tạ Đấng A-la vì sự khôn ngoan của cô."
Lúc đó cả hai người đi qua hẻm núi.
Lời Khuyên: Tình yêu có rất nhiều sáng kiến. Nếu bạn yêu mến những con người bất hạnh, chắc chắn bạn sẽ tìm ra những phương thế để giúp đỡ họ. Ai quên hạnh phúc của mình để tìm hạnh phúc cho kẻ khác, sẽ gặp được hạnh phúc của mình tràn đầy.
Sưu tầm
0 comments :
Đăng nhận xét