Chủ Nhật, 29 tháng 1, 2012

CUỘC SỐNG LÀ MỘT NHIỆM VỤ TẠM THỜI

3 comments
“Lạy Chúa, xin dy cho con biết:
đời sng con chung cuc thế nào,
ngày tháng con đếm được my mươi,
để hiu rng kiếp phù du là thế”
(Tv 39, 5).

“Ở trên đi, con là thân l khách
(Tv 119, 19a).


Cuộc sng trên trn gian là mt nhim v tm thi.
Kinh Thánh chứa đng rt nhiu n d dy cho biết tính cht ngn ngi, tm bợ và chóng qua ca cuc sng trên trn gian. Đời người được mô t như một ht sương, mt người chy nhanh, mt hơi th, mt làn khói. Kinh Thánh nói: “Cuộc đi chúng ta trên dương thế chng khác gì bóng câu” (G 8, 9).

Để sử dng đi mình cách tt nht, bn đng bao gi quên hai chân lý này: Thứ nht, nếu đem so vi cõi đi đi, cuc sng hôm nay quá sc ngn ngủi. Th hai, trn gian chỉ là nơi tm trú. Bn không sng lâu đây; thế nên, đng quá bám víu vào nó. Hãy xin Thiên Chúa cho bn biết nhìn cuộc sng trên trái đt như Người nhìn nó. Vua Đavít đã cu nguyn, “Ly Chúa, xin dạy cho con biết: đi sng con chung cuc thế nào, ngày tháng con đếm được my mươi, đ hiu rng kiếp phù du là thế” (Tv 39, 5).

Kinh Thánh nhắc đi nhc li khi so sánh cuc sng trn gian như là cuc sng tạm thi trên đt khách quê người. Đây không phi là căn nhà thường xuyên, cũng không là đim dng chân cuối cùng ca bn. Bn ch đi ngang qua, ghé thăm trái đt mà thôi. Kinh Thánh s dng nhng t ng như người khách lạ, người hành hương, người ngoi quc, người xa l, người khách, người đi đường đ mô t s lưu li ngn ngi trên trái đt. Vua Đavít nói: “Ở trên đời, con là thân l khách” (Tv 119, 19), và thánh Phêrô gii thích, “Vậy nếu anh em gi Người là Cha, thì anh em hãy đem lòng kính s sống cuc đi l khách này” (1Pr 1, 17b).

Tại California, nơi tôi đang sng, nhiu người t nhng min khác nhau trên thế gii đến làm vic nhưng h vn là công dân ca đt nước h. H buc phải có mt th đăng ký du khách (gi là “Th Xanh”) đ được làm vic tại đây mc du họ không phải là nhng công dân Hoa K. Các Kitô hu cũng cn mt th xanh thiêng liêng như vy đ nhc cho mình là công dân Nước Tri. Thiên Chúa nói, con cái của Người phi nghĩ v cuc đi mt cách khác vi cách suy nghĩ ca nhng người không tin. “H là nhng người ch nghĩ đến nhng sự thế gian. Còn chúng ta, quê hương chúng ta trên tri, và chúng ta nóng lòng mong đợi Đức Giêsu Kitô t tri đến cu chúng ta” (Pl 3, 19b-20). Những k có đc tin thc s thì hiu rng, ngoài cuc sng ca những năm vn vi trên trn gian, s còn có mt cuc sng tràn đy hơn, phong phú hơn.

Lai lịch ca bn cõi đi đi và quê hương ca bn là thiên đàng. Một khi nm được chân lý này, bn s không còn lo lng có đ mi s trên trn gian.

Chúa thẳng thn nói đến him họa ca li sng thc dng trước mt khi chúng ta lấy nhng giá tr, nhng ưu tiên cùng vi li sng ca thế gii chung quanh làm của mình. Khi chúng ta đùa ct vi nhng cám d ca thế gian, Thiên Chúa gọi đó là ngoi tình thiêng liêng. Thánh Giacôbê nói, “Hi những k ngoi tình, các người không biết rằng: yêu thế gian là ghét Thiên Chúa sao? Vậy ai mun là bn ca thế gian thì t coi mình là thù địch ca Thiên Chúa” (Gc 4, 4).

Hãy tưởng tượng, nếu vì t quc mình mà bn được yêu cu làm đi s ti mt đất nước thù nghch. Hn bn phi hc tiếng nói và thích nghi một vài phong tục cùng nhng khác bit văn hoá ca h đ tr nên lch lãm mà hoàn thành nhiệm v. Vi tư cách đi s, bn không th tách mình khi kẻ thù. Để hoàn thành s mng, bn phi tiếp xúc và liên h vi họ.

NGÀY THỨ SÁU CUC SNG LÀ MỘT NHIM V TM THỜI
Nhưng giả thiết bn tr nên quá thích ng vi x l quê người đến ni yêu mến nó và thiết tha vi nó hơn chính quê hương mình, lòng trung thành và cam kết ca bn đi thay. Vai trò đi s ca bn hn s đi đến ch thoả hiệp, nhượng bộ. Thay vì đại din cho quc gia mình, bn li bt đu hành động như mt k thù và tr thành k phn bi.

Kinh Thánh nói, “Chúng tôi là sứ gi thay mt Đức Kitô” (2Cr 5, 20). Bun thay, không ít Kitô hữu đã bi phn Đức Vua và vương quc Người. H kết luận một cách kh kho rng, bi vì h sng trên đt nên đt là quê hương ca h. Không phi thế. Li Kinh Thánh tht hin nhiên, “Anh em thân mến, anh em là khách l và l hành, tôi khuyên anh em hãy tránh xa những đam mê xác tht, vn gây chiến vi linh hn” (1Pr 2, 11). Thiên Chúa cảnh báo chúng ta đng quá bám dính vào nhng gì chung quanh, vì chúng thật tm thi. Thánh Phaolô căn dn, “K hưởng dùng ca ci đi này, hãy làm như chng hưởng. Vì b mt thế gian này đang biến đi” (1Cr 7, 31).

So với nhng thế kỷ qua, cuộc sng chưa bao gi d dàng như hin nay đi với thế gii các nước phương Tây. Chúng ta được gii trí, được tiêu khiển, và được các dch v cung ng mi th. Vi tt c hp dn đy tưởng tượng, nhng phương tin truyn thông mê hoc, và bao mi mọc hưởng th trong tm tay ngày nay, con người rt d quên rng, vic tìm kiếm hnh phúc không nm nhng gì thuc thế gii này. Ch khi nào chúng ta nhớ rng, cuc sng là mt th nghim, mt u thác và là mt trách nhiệm tm thi, thì lúc đó nhng trói buộc này mi buông khi cuc sống chúng ta. Chúng ta đang chun b cho mt điu gì đó cao c hơn. “Quả vy, nhng s vt hu hình thì ch tm thi, còn nhng thc ti vô hình mới tn ti vĩnh vin” (2Cr 4, 18b).

Chính vì thế gian không phi là quê hương tối thượng, nên tht d hiu khi biết rng, là nhng người theo Đức Giêsu, chúng ta thường cm nghim những khó khăn, đau bun và t khước ca thế gian này (Ga 16, 33; 16, 20; 15, 18-19). Đồng thi nó cũng gii thích ti sao mt vài li ha ca Thiên Chúa xem ra chưa được thc hin, mt vài li cu không được đáp trả và mt vài hoàn cnh xem ra bt công. Nhưng chuyn đã kết thúc đâu!

Để chúng ta khỏi quá bám dính thế gian, Thiên Chúa đ chúng ta cm nhn một vài bt ưng và không tho lòng trong cuc sng - những khc khoi chờ mong vn không bao gi được no tho ngoài cõi đi đi. Chúng ta không bao giờ hnh phúc tht s trên trn gian, bi l chúng ta không được đnh đ đây. Trn gian không là ngôi nhà sau cùng ca mi người, chúng ta được to dng cho một điều gì đó cao c hơn.

Con cá sẽ không bao gi vui thích khi sng trên đt, bi nó được to dng để sng trong nước. Con đi bàng không bao gi cm thy hài lòng khi không được bay lên. Bn cũng s không bao gi tho mãn trên dương gian này vì bạn được to dng không ch cho thế gian. Bn s có nhng giây phút hạnh phúc thế gian nhưng làm sao có th sánh vi nhng gì Thiên Chúa đã dự liu cho bn.

Nhận thức cuc sng trên trn gian ch là nhim v tm thi s làm thay đi tận căn cách bn nhìn các giá trị. Các giá tr vĩnh cu, ch không phi những giá tr tm thi, s tr nên nhng yếu t đnh đot cho nhng quyết đnh ca bn. Như C. S. Lewis nhn xét, “Tt c nhng gì khôngnh cu s đi đi vô dng”. Thánh Phaolô nói, “Vì thế, chúng ta mi không chú tâm đến nhng s vt hu hình, nhưng đến nhng thc ti vô hình. Quả vy, nhng s vt hu hình thì ch tm thi, còn nhng thc tại vô hình mi tn ti vĩnh vin” (2Cr 4, 18).

Điu Gì Đang Định Hướng Cuc Đời Bn? 
Thật là sai lầm chết người khi cho rằng, mc đích ca Thiên Chúa dành cho đời bn là thnh vượng vt cht hay thành công, ni tiếng như thế gian đánh giá. Cuộc sng đy tràn không liên quan gì đến vic dư đy vt cht cả, và lòng trung tín đi vi Thiên Chúa không bo đm cho thành công trong nghề nghip hoc ngay c trong mt s v Chúa trao. Đừng bao giờ chú tâm đến nhng vương min tm thi. 

Trần gian không là ngôi nhà sau cùng ca mi người, chúng ta được to dng cho mt điu gì đó cao c hơn.

Thánh Phaolô thật trung tín, vy mà ngài chịu cnh tù đày. Gioan Ty Gi cũng tín trung, nhưng li b chém đu. Hng triu tín hu kiên trung t đạo, mt hết mi s hay chết đi vi hai  bàn tay trng đã chng minh điều đó. Nhưng tn cùng ca cuc sng đâu phi là cùng tn!

Dưới cái nhìn của Thiên Chúa, nhng anh hùng đc tin cao c nht không phi là những người có nhiu ca ci, thành công và uy quyn trong cuc đi này; nhưng đó là nhng người coi cuc sng như là mt nhim v tm thi, trung thành phục v và ngóng trông phn thưởng đã ha cho h trong cõi đời sau. Kinh Thánh nói điu này khi gi lên hình nh Thành Đô ca Thiên Chúa, “Tất c các ngài đã chết lúc vn còn tin như vy, mc dù chưa được hưởng các điu Thiên Chúa ha; nhưng t xa các ngài đã thy và đón chào các điềuy, cùng xưng mình là ngoi kiu, là l khách trên mt đất... các ngài mong ước mt quê hương tt đp hơn, đó là quê hương trên trời. Bi vy, Thiên Chúa đã không h thn đ cho các ngài gi mình là Thiên Chúa của các ngài, vì Người đã chun b mt thành cho các ngài” (Dt 11, 13.16).

Thời gian của bn trên trái đt đâu phi là toàn b câu chuyn đi bn. Phi đợi khi đến thiên đàng bn mi đc được nhng chương còn li. Bn cn có đức tin đ sng trên trn gian như mt l khách.

Một câu chuyện xưa nói đến nhà truyền giáo kia tui hưu tr v nước Mỹ cùng chuyến tàu vi v tng thng. Nào là nhng đám đông hò reo, nào là ban quân nhạc, thm đ, biu ng, và máy phóng thanh chào đón v tng thống tr v; đang khi nhà truyn giáo ri tàu mà không ai ngó ngàng tới. Cm thy xu h, ti hn, ông bt đu phàn nàn vi Chúa. Chúa nhẹ nhàng bảo ông, “Nhưng con ơi, con đã v đến nhà đâu!”. 

Ở trên thiên đàng chưa được hai giây, bn s la lên, “Ti sao tôi li quá chú trọng đến nhng gì quá ư là tm b như thế?”. Tôi đã nghĩ gì? Ti sao tôi lại lãng phí quá nhiu thi gi, sc lc và bn tâm đến nhng cái chóng qua đến như vy?

Khi cuộc sng tr nên khó khăn, khi bn b ngp chìm trong nghi ng, hoc khi bạn t hi vic sng cho Đức Kitô liu có đáng đ bn n lc không, hãy nhớ rng bn chưa v nhà. Gi chết đến, đó cũng không phi lúc bn rời nhà – nhưng đó là lúc bn s v nhà.

NGÀY THỨU
NGHĨ V MC ĐÍCH ĐỜI TÔI 
Một đim đ suy tư: Thế gii này đâu phi là nhà ca tôi.
Một câu Kinh Thánh đ nhớ: “Vì thế, chúng ta mới không chú tâm đến nhng s vt hu hình, nhưng đến nhng thc ti vô hình. Qu vy, nhng s vt hu hình thì ch tm thời, còn nhng thc ti vô hình mi tn ti vĩnh vin” (2Cr 4, 18).
Một câu hi đ nghin ngm: Cuộc sng trn gian ch là mt nhim v tm thi, làm sao s kin này có th thay đi cách sng ca tôi ngay hôm nay?
Tác giả Minh Anh gp Huế, Lm.

3 comments :

Nguyễn Anh Duy nói...

Cung chúc tân xuân
Vạn sự như ý :D

Ngọn lửa nhỏ nói...

Cảm ơn Duy nhá

Phạm Minh Tâm nói...

Chào Thọ, lâu rồi không online, hôm nay mới vô thăm bạn chút đây...
http://vatinam.blogspot.com/2012/02/247001.html

Đăng nhận xét