Thứ Bảy, 28 tháng 1, 2012

5 PHÚT ĐỌC,SUY NGHĨ CẢ ĐỜI

1 comments
Ăn rau không chú ơi?
Một ging khàn khàn, run run làm gã git mình. Trước mt gã, mt bà c già yếu, lưng còng c ngước lên nhìn gã, bên cnh là mt rau ch có vài m rau mung xu mà có l có cho cũng không ai thèm ly.

- Ăn h tôi m rau...! Giọng bà c vn khn khon. Bà c nhìn gã ánh mt gn như van lơn. Gã cp mt, ri liếc xung nhìn li b đ công s đang khoác trên người, va mi bui sáng sm. Bn thn mt lát ri gã cht quay đi, đáp nhanh: D cháu không bà ! Gã nhấn ga phóng nhanh như k chy trn. Gã cht cm thy có li, nhưng ri cái cm giác y gã quên rt nhanh. "Mình thương người thì ai thương mình" - cái suy nghĩ ích k y li nhen lên trong đu gã.
- Ăn h tôi m rau cô ơi! Tiếng bà c yếu t.
- Rau thế này mà bán cho người ăn à? Bà mang v mà cho ln!
Tiếng chan chát ca mt cô gái đáp li li bà cụ.
Gã ngoái lại, mt cô gái cũng tm tui gã. Cau mày đi cô gái đi khut, gã đi đến nói vi bà:
- Rau này bà bán bao nhiêu?
- Hai nghìn một m - Bà c mng rỡ.
Gã rút tờ mười nghìn đưa cho bà cụ.
- Sao chú mua nhiều thế?
- Con mua cho cả bn con. Bây gi con phi đi làm, bà cho con gi đến chiu con v qua con ly!
Rồi gã cũng nhn ga lao vút đi như s st ai nhìn thy hành đng va ri ca gã. Nhưng ln này có khác, gã cảm thy vui vui.
Chiều hôm y mưa to, mưa xi x. Gã đng trong phòng làm vic ngm nhìn nhng ht mưa lăn qua ô ca kính và theo đui nhưng suy nghĩ mông lung. Gã thích ngm mưa, gã thích ngm nhng tia chp xé ngang tri, gã thích th trí tưởng tượng theo nhng hình thù k quái y. Cht gã nhìn xung hàng cây đang on mình trong gió, gã nghĩ đến nhng phn người, gã nghĩ đến bà c...
-Nghỉ thế đ ri đy!
Giọng người trưởng phòng làm gián đon dòng suy tưởng ca gã. Gã ngi xung, dán mt vào màn hình máy tính, gã bắt đu di chut và quên hn bà cụ.
Mấy tun lin gã không thy bà c, gã cũng không đ ý lm. Gã đang bn vi nhng bn thiết kế chưa hoàn thin, gã đang cung cung lo công trình ca gã chm tiến đ. Gã quên hn bà cụ.
Chiều ch nht gã xách xe máy chạy loanh quanh, gã vn thường làm như vy và có lẽ gã cũng thích thế.
Gã ghé qua quán trà đá ven đường, nơi có my bà ri vic đang buôn chuyn.
Chưa kp châm điếu thuc, gã cht git mình bi ging oang oang ca mt bà béo:
- Bà bán rau chết ri.
- Bà cụ hay đi qua đây h chị ? - Chị bán nước kh hi.
- Tội nghip bà cụ ! Một ging người đàn bà khác.
- Cách đây mấy tun bà c gi chng c ngi dưới mưa bên my m rau. Có người thy thương hi mua giúp nhưng nht quyết không bán, ri nghe đâu bà cụ b cm lnh.
Nghe đến đây mt gã cht nhòa đi, điếu thuc cht rơi khi môi.
Bên tai gã vẫn ù ù ging người đàn bà béo kia. Gã không ng...!

u tầm

1 comments :

Phạm Công Khiên nói...

Cũng khó để trách "gã"
Theo câu chuyện thì mình thấy gã cũng đấu tranh nội tâm lắm, sau đã quyết định mua "giả" để ủng hộ bà cụ. ^_^

Hãy yêu thương để cùng nhau sống tốt hơn bạn nhé

Đăng nhận xét